Con Tuyết Điêu kia vừa trốn đi, vị trí nó vốn ở lại phát ra hào quang năm màu. "Ơ? Dưới thân nó là thứ gì vậy?" Diệp Lưu Vân đang lúc nghi hoặc, con Tuyết Điêu kia lại ngồi trở xuống, tiếp tục dùng ngũ sắc lưu quang tấn công hắn. "Hừm? Chẳng lẽ nó chỉ có thể phát ra tấn công từ nơi đó thôi sao?" Diệp Lưu Vân nghĩ tới đây, lần nữa nắm lấy cơ hội bổ tới một đao từ xa. Nhưng lần này, hắn liền tiếp theo đao thứ hai, đao thứ ba không ngừng bổ tới, ép con Tuyết Điêu cảnh giới Thiên Tôn kia rời khỏi vị trí ban đầu. Con Tuyết Điêu kia gầm thét mấy tiếng, nhưng lại bất đắc dĩ chỉ có thể tránh né. "Thì ra là thế!" Diệp Lưu Vân lúc này cũng đã hiểu ra, hẳn là thứ dưới thân con Tuyết Điêu kia có gì đó quái lạ. Hắn dùng Kim Đồng nhìn tới, phát hiện ra ở đó lại có một lỗ trống. Ngũ sắc quang mang là từ dưới đất phát ra. Diệp Lưu Vân lúc này cũng chú ý tới, đỉnh đại điện bị ngũ sắc quang mang chiếu rọi, sớm đã bị bắn thủng một lỗ thủng. Diệp Lưu Vân vừa vung đao ép con Tuyết Điêu kia ra xa, đồng thời cũng đang nhanh chóng áp sát nơi đó. "Con Tuyết Điêu này đang dùng ngũ sắc quang mang này để tu luyện!" Trong lòng hắn đoán được. Ngay khi hắn đang xông tới Tuyết Điêu, thần thức của hắn bỗng nhiên cảm nhận được, có người đang áp sát. Hắn không kịp nghĩ kỹ, xoay tay lại chính là một đao. Tuy nhiên, khi hắn quay đầu nhìn lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985263/chuong-1375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.