Diệp Lưu Vân mượn thế lửa, xông lên bờ vực, lập tức đổi binh khí thành thanh Hỏa Đao Tôn Giai mà Tạ Thiên Vũ cho hắn mượn, bổ ngang mấy đao ra ngoài, bức lui những Tuyết Điêu xung quanh. Diệp Thiên Đao cũng xoay người, liên tục vung đao quét ngang về phía cầu băng mà đi. Bọn họ bây giờ không còn áp lực, đao ý càng có thể phát huy toàn bộ. Những Tuyết Điêu phía trước nhất trên cầu băng bị Diệp Thiên Đao bức đến mức liên tục lùi lại, đẩy những Tuyết Điêu phía sau đều rơi xuống vực sâu. Diệp Lưu Vân cũng vậy, đao ý, Kim Ô Thánh Hỏa và thiên địa chi lực toàn bộ phát huy ra, đánh cho những Tuyết Điêu xung quanh tứ tán bỏ chạy. "Ngao!" Một tiếng tru lên truyền ra từ trong đại điện Băng Cung. Sau khi nghe thấy tiếng triệu hoán này, bầy Tuyết Điêu cũng lập tức bắt đầu rút lui. Những Tuyết Điêu vây quanh Diệp Lưu Vân bọn họ, trong nháy mắt liền chạy sạch trơn, đều trốn về bên trong Băng Cung ẩn nấp. Những Tuyết Điêu trên cầu băng cũng chậm rãi lui trở về bờ bên kia, biến mất hình bóng. "Tạ Thiên Hoằng chạy ra ngoài động rồi sao?" Diệp Lưu Vân dùng kim đồng quét một vòng, không tìm thấy Tạ Thiên Hoằng, liền cũng chỉ đành từ bỏ. "Đi thôi, chúng ta vào Băng Cung, chú ý phòng bị Tuyết Điêu đánh lén!" Diệp Lưu Vân nhắc nhở Diệp Thiên Đao. "Bên trong Băng Cung cái gì cũng không có, chúng ta vì sao nhất định phải đi vào?" Diệp Thiên Đao không hiểu hỏi. "Ai nói cái gì cũng không có? Lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985262/chuong-1374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.