Mấy vạn tinh binh U Hồn ùa ra. Bốn phía Thạch Đầu Thành, các hung thú bị giết máu chảy thành sông. Trên chiến trường, tiếng gào thét của hung thú, tiếng kêu thảm thiết, tiếng rít gào của u hồn, hỗn loạn thành một đoàn. Quần thú cũng không ngờ tới, đột nhiên lại xuất hiện nhiều u hồn như vậy. Trong chốc lát bị đánh cho chạy tứ phía. Khô Lâu Khôi Lỗi cũng không ngừng vung Hồn Phiên, hấp thu càng nhiều u hồn hung thú tiến vào. Hiện tại cái họ cần chính là số lượng, cũng không đi quản chất lượng nữa. Phàm là u hồn hung thú bị hút vào Hồn Phiên, đợi đến đợt tiếp theo công kích, liền có thể phóng ra dùng tiếp. Bên Diệp Lưu Vân vừa phóng ra u hồn, áp lực phòng thủ lập tức giảm bớt. "Hú!" Tiếng gầm của Thú Vương lại truyền đến, các hung thú nghe thấy tiếng gầm, lập tức quay đầu bỏ chạy, lại như thủy triều xuống, rút lui ra xa. Nhưng chúng cũng không hề đi xa, chỉ là rời xa phạm vi thành trì. Diệp Lưu Vân và những người khác đợi sau khi hung thú rút lui, cũng tập trung lại cùng một chỗ, trao đổi tình hình. Tất cả mọi người đều đoán là hung thú bị u hồn đánh cho trở tay không kịp, cho nên mới tạm thời rút lui. Sau khi chúng hồi phục, vẫn sẽ lần nữa phát động công kích. Thế là mọi người lập tức bắt đầu bổ sung Linh Thạch cho khôi lỗi và chiến hạm. Một chiếc chiến hạm bị đàn chim vây công, thiệt hại nghiêm trọng, chỉ có thể hạ xuống mặt đất tiến hành phòng thủ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985063/chuong-1175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.