Tình hình hiện tại, cũng không cần Diệp Lưu Vân phải giải thích hay động viên. Tất cả mọi người lập tức đều làm theo, chuẩn bị sẵn sàng cho chiến đấu. Thành trì bị phá, tất cả mọi người đều phải tao ương. Hơn nữa bây giờ bọn họ bị vây tứ phía, có xông cũng không đi ra ngoài được. Diệp Lưu Vân ngay sau đó, cũng thả ba trăm thạch nhân kia ra, biên chế vào đội ngũ phòng ngự. Thất hoàng tử nhìn những thạch nhân đó, tuy trong lòng có chút cảm giác khó chịu, nhưng bây giờ cũng không bận tâm nhiều đến vậy. Bốn phía hung thú quá nhiều, Thú Vương cũng không ngừng thúc giục. Lại còn có càng nhiều hung thú, như thủy triều không dứt gia nhập vào đội ngũ công thành. Nếu không có sự ảnh hưởng của Thú Vương, kèn hiệu chiến tranh của Vũ Khuynh Thành, nhất định có thể khống chế những hung thú kia. Nhưng so với Thú Vương, cảnh giới của Vũ Khuynh Thành thấp hơn rất nhiều, nên uy lực của kèn hiệu chiến tranh không thể phát huy được bao nhiêu, ảnh hưởng đối với hung thú là có hạn. Hiện tại đã có một số hung thú, xông đến dưới thành. Diệp Lưu Vân cũng lập tức thúc giục trận pháp, giết chết toàn bộ hung thú tiến vào trong đó. Nhìn hung thú ngập trời khắp nơi bên ngoài thành, người trong thành cũng đều là kinh hồn bạt vía. Giờ phút này bọn họ cũng là liều chết một trận, không thủ được thành trì, như vậy nhất định phải chết không nghi ngờ gì. Sau đó, bọn họ liền thấy, không chỉ là mặt đất, trên bầu trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985062/chuong-1174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.