Diệp Lưu Vân tự mình đổi Trữ Vật Không Gian của Lương Tuyết thành thủ trạc, trong lòng vẫn có chút thấp thỏm. "Thích! Không đổi nữa, chính là cái này!" Lương Tuyết đưa tay đoạt lấy, lật đi lật lại nhìn rất lâu. Cuối cùng, nàng đem thủ trạc đưa cho Diệp Lưu Vân. Sắc mặt hơi đỏ, nàng nói: "Ngươi giúp ta làm, vậy thì giúp ta đeo lên đi!" "Tốt! Cầu còn không được!" Diệp Lưu Vân một tay nhận lấy thủ trạc, một tay kéo cánh tay trơn mềm tuyết trắng của Lương Tuyết qua, trực tiếp giúp nàng đeo thủ trạc lên. Nhìn ngọc thủ đeo thủ trạc, Diệp Lưu Vân cũng không nhịn được tán thán một tiếng: "Hoàn mỹ!" Lương Tuyết cũng là má đỏ ửng, trong lòng không kìm được vui mừng. Lương Tuyết giao cho hắn những thứ Diệp Lưu Vân muốn lần trước, tiếp đó liền bắt đầu thu dọn đồ đạc, đem tất cả đồ vật trong giới chỉ cũ chuyển tới trong thủ trạc, loay hoay không ngớt vui vẻ, cười vui vẻ như một đứa trẻ. Diệp Lưu Vân chống tay trên bàn, chống cằm, cứ như vậy nhìn nàng cười. Lương Tuyết phát hiện ra, đột nhiên mặt đỏ, thẹn thùng cúi đầu, dùng tay gạt một chút sợi tóc bên tai. Phong tình vừa cúi đầu này, vậy mà khiến Diệp Lưu Vân nhìn ngây người, trái tim cũng đập bịch bịch. "Cảm ơn lễ vật của ngươi!" Lương Tuyết giọng dịu dàng nói. Diệp Lưu Vân cũng cảm thấy có chút ngượng ngùng, vội vàng nói: "Hai ngày nay ta sẽ luyện một số đan dược, sau khi đọ võ kết thúc sẽ đưa cho ngươi đến Vạn Bảo Các." Lương Tuyết gật đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4983920/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.