Diệp Lưu Vân tham ngộ đao ý, đạt được Ngộ Không Thạch, xem như thu hoạch to lớn. Hắn vui vẻ trở về Khí Đường. Vừa vào Khí Đường, phát hiện Lương Tuyết vậy mà đang cùng Phượng Uyển Như nói chuyện phiếm, phía sau đứng Từ bá. Bọn họ thấy Diệp Lưu Vân đi vào, lập tức cũng nhìn sang. "Ngươi sao lại tới đây?" Diệp Lưu Vân kỳ quái hỏi. "Sao? Ngươi đây là không hoan nghênh ta sao?" Lương Tuyết hỏi ngược lại. "Sao lại thế chứ! Ngươi tới ta đương nhiên hoan nghênh!" Diệp Lưu Vân lập tức cười nói. "Có điều chỗ ta hơi giản dị, ngay cả bàn trà cũng không có. Hay là chúng ta đi nướng thịt đi? Nơi đó còn có chỗ ngồi!" Diệp Lưu Vân có chút ngượng ngùng mà nói. "Được thôi! Vừa đúng lúc ta mấy ngày nay muốn ăn thịt nướng của ngươi!" Lương Tuyết ngược lại là rất hào phóng, hoàn toàn không để ý. May mà Diệp Lưu Vân mấy ngày nay vì làm thịt nướng cho tiểu di, chuyên môn làm một cái giá nướng thịt, bên cạnh cái giá có mấy cái ghế. Bằng không thì đều không đủ chỗ ngồi rồi. "Ngươi có rảnh thì sắp xếp người mang cho ta một bộ bàn ghế uống trà đi! Bằng không sau này ngươi tới cũng không có chỗ ngồi!" Diệp Lưu Vân cũng không khách sáo với Lương Tuyết, vừa nướng thịt, vừa nói chuyện phiếm với nàng. "Được, ta sẽ bảo người mang cùng một bộ trà cụ và trà ngon thượng hạng đến. Nhưng ngươi trả tiền chứ?" Lương Tuyết cười hỏi. "Dù sao cũng là dùng để chiêu đãi ngươi! Ngươi muốn đưa thì đưa, không đưa thì sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4983919/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.