Đối mắt với Lam Vong Cơ chỉ là một tích tắc.
Ngụy Vô Tiện còn chưa quyết định nên đối phó như thế nào với một người quen biết mình, nhưng hiện tại hắn không có bất kỳ ấn tượng nào, thì bên kia đã tranh nhau mở miệng.
Kim Tử Huân thấy trong đám tù binh Ôn gia lại có người nhận ra Ngụy Vô Tiện, một bộ tỏ vẻ như phát hiện ra điều xấu xa mờ ám gì đó, hận không thể lên ngựa lan truyền cho tất cả mọi người đều biết, lớn giọng nói: "Ôn cẩu còn có giao tình với ngươi? Thế nào, Ngụy Vô Tiện, ngươi có quen biết với mấy tên này ha?"
Nghe vậy, Lam Vong Cơ nhíu nhíu mày.
Nói câu đầu tiên đã âm dương quái khí cực kỳ khó nghe, Ngụy Vô Tiện nhìn qua, nói: "Thật ngại quá, để ta hỏi một câu, ngươi là ai?"
Kim Tử Huân ngẩn ra, lúc này giận dữ: "Ngươi thế mà không biết ta là ai!?"
Ngụy Vô Đậu kỳ quái nói: "Tại sao ta phải biết ngươi là ai?"
Kim Tử Huân giận nhảy đùng đùng: "Cuộc đi săn lần trước ở Bách Phượng Sơn ngươi đã hỏi qua, Ngụy Vô Tiện ngươi là cố ý đúng không! Cho rằng giả bộ không nhận ra như thế là có thể làm cho ta mất mặt sao ──"
Các tu sĩ mặc Kim Tinh Tuyết Lãng ở bên cạnh cũng nhao nhao chỉ trích không ngừng, ồn ào thành một mảnh.
Lười để ý tới, Ngụy Vô Tiện không nhiều lời vô nghĩa, nói thẳng vào vấn đề: "Thả người ra."
Kim Tử Huân đang tức giận, bác bỏ: "Dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-tham-ba-thang/2672475/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.