"Lam, Lam công tử, Ngụy công tử hắn.... vẫn còn đang ngủ sao?"
Gần đến giờ Tị, Ôn Ninh đi tới cửa phòng Ngụy Vô Tiện và Lam Vong Cơ nghỉ ngơi, nơi này cũng giống như những nơi khác ở đây, trống lốc, miễn cưỡng làm ra bàn ghế tủ giường, ngay cả cánh cửa cũng không có, không cẩn thận là có thể trực tiếp nhìn rõ bên trong phòng.
Câu đầu tiên đã nhai trong miệng hồi lâu, đến nơi này coi như nói ra thuận lợi, nhưng vừa nói ra đã hối hận.
Trong phòng quả thật chỉ có một người đã thức.
Sắc trời đã sáng lên từ lâu, Ngụy Vô Tiện ngủ khá say trên giường gỗ, Ôn Ninh thấy Lam Vong Cơ đứng sừng sững bên cạnh giường, phát hiện động tĩnh, đôi mắt có màu sắc cực nhạt nhìn sang.
Hắn không biết có phải mình xuất hiện quá đột ngột hay không, cho nên... cho nên, đã nhìn nhầm.
Lam Vong Cơ mới vừa từ cạnh giường đứng thẳng dậy.
Là trễ giờ muốn đánh thức Ngụy Vô Tiện, nên một khắc trước mới cúi người xuống gần như vậy?
Đứng cứng đờ ở ngoài cửa, Ôn Ninh cảm thấy làm như mình đến không đúng thời điểm, rất không đúng. Lam Vong Cơ không trả lời, lẳng lặng nhìn lại hắn. Nhưng bị nhìn chằm chằm như vậy, Ôn Ninh cảm thấy dạ dày của mình tựa như càng lúc càng thu nhỏ lại, có chút co rút.
Rốt cục mở miệng lần nữa càng lắp bắp hơn so với lần trước: "Ta, ta chuẩn.... chuẩn bị cho Ngụy công tử...... bữa, bữa sáng rồi, còn có Lam, Lam công tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-tham-ba-thang/2672473/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.