Tình mẫu tử trong lòng Bùi Thanh Hòa bất chợt trào dâng, nàng đưa tay bế lấy con gái.
Mẹ con huyết mạch tương liên, trời sinh đã thân thiết hơn người ngoài. Suốt tháng đầu mới sinh, Tiểu Hầu nhi đều do Phùng thị cùng hai nhũ mẫu luân phiên chăm sóc, mỗi ngày chỉ được gặp mẫu thân ruột hai lần. Bùi Thanh Hòa cũng hiếm khi bế con bé.
Giây phút này, Tiểu Hầu nhi nép vào lòng mẹ, bất chợt nhoẻn miệng cười.
Thời Diễn vừa kinh ngạc vừa vui mừng: “Mau nhìn xem, Tiểu Hầu nhi cười kìa.”
Bùi Thanh Hòa cảm thấy mềm lòng, trong lòng ấm áp, khẽ cười đáp một tiếng.
Khi nàng bế con gái đến tiệc đầy tháng, Bùi Vân, Bùi Tuyên, Bùi Phong – những người cố ý trở về – cũng lần lượt tới.
“Tiểu Hầu nhi trông thật lanh lợi thông minh,” Bùi Vân từ trước đến giờ chưa từng mang thai hay sinh con, xem ra sau này cũng không có ý định đó. Thấy Tiểu Hầu nhi, nàng rất yêu thích, đưa tay bế bé ngay.
Bùi Tuyên tươi cười ghé tới, tự giới thiệu: “Tiểu Hầu nhi, ta là cô cô của con, Bùi Tuyên.”
Bùi Phong cũng bước lại: “Ta là thúc thúc của con, Bùi Phong.”
Bùi Thanh Hòa mỉm cười nói đùa: “Bùi Phong, năm nay đệ mười chín rồi, cũng nên thành thân rồi. Nhân dịp về lần này, tổ chức luôn hỉ sự đi.”
Những năm qua tự mình lĩnh binh, là thử thách lớn đối với Bùi Phong. Giờ đây lớp non nớt đã rũ sạch, hắn đã là một thiếu tướng anh tuấn trác việt.
Nhắc tới việc cưới gả, Bùi Phong hơi đỏ mặt: “Mọi việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5075169/chuong-456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.