Bùi Yến mặt nghiêm lại chặn Thời Diễn: “Ta vừa vào trong, đã bị nhị tẩu đuổi ra. Nhị tẩu nói, trong phòng sinh không tiện quá nhiều người, ai cũng không được vào.”
Tính tình ôn hòa như Thời Diễn cũng tức giận: “Ta là cha ruột của đứa nhỏ, sao lại không thể vào phòng sinh? Mau tránh ra! Ta phải vào ở bên cạnh Thanh Hòa!”
Bùi Yến trợn mắt: “Ta đang canh ở đây, đến con ruồi cũng đừng hòng bay qua.”
“Im hết đi.” Lư thái y cau mày, không chịu nổi nữa: “Ầm ĩ như thế, thiên tử nghe được sẽ không an lòng.”
Thời Diễn và Bùi Yến lập tức im bặt, liếc mắt nhìn nhau, trong lòng vẫn bất an như cũ.
Lư thái y từ tốn nói: “Thời Thượng thư, ngài cứ đợi ở đây. Bùi thống lĩnh, ngươi cũng im lặng mà canh giữ. Nữ tử lâm bồn, có người nhanh, có người chậm. Người chậm thì một hai ngày chưa sinh, người nhanh thì một hai canh giờ là xong.”
“Thiên tử từ nhỏ luyện võ, thân thể khỏe mạnh, tuổi lại còn trẻ, nhất định sẽ sinh nở thuận lợi. Các ngươi chỉ cần kiên nhẫn chờ là được.”
Lư thái y từng làm thái y trong tiền triều hơn mười năm, sau khi cáo lão hồi hương, là danh y số một phương Bắc. Lời ông vừa thốt ra, quả thật khiến lòng Thời Diễn đang rối bời cũng dần lắng xuống.
Thời Diễn cảm ơn một tiếng, rồi đứng chờ ngoài cửa. Hắn cùng Bùi Yến chia ra hai bên, như hai thần hộ môn trấn giữ.
Cánh cửa dày nặng, ngăn cách mọi âm thanh nhỏ trong phòng sinh.
Thời Diễn vểnh tai nghe hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5075167/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.