Tống đại lang thành thật an ủi phụ thân: “Bùi thống lĩnh của chúng ta chính là cái tính tình ấy, ngày nào ở thao trường không đánh người mới là chuyện lạ. Cũng không phải cố ý nhằm vào Bình Dương quân đâu!”
Một tiếng “Bùi thống lĩnh của chúng ta” thốt ra vô cùng thuận miệng.
Tống tướng quân không nhịn được liếc mắt nhìn Tống đại lang.
Tống đại lang cười hề hề, hạ giọng nói: “Hôm nay thiên tử thật sự đã giữ thể diện cho phụ thân. Bình thường lúc thân vệ của bọn con thao luyện, thiên tử đều đích thân ra tay. Đừng thấy thiên tử nói năng ôn hòa, chứ thật sự động thủ rồi, Bùi thống lĩnh đâu có tàn nhẫn bằng người.”
Tống tướng quân có chút kinh ngạc: “Ngươi nói, thiên tử mỗi ngày đều đích thân luyện binh với thân vệ?”
Tống đại lang gật đầu than thở: “Đúng vậy. Mỗi ngày giờ Mão đã đến thao trường, luyện một canh giờ rồi mới lên triều. Xử lý xong chính sự, lại đến thao trường. Tới tối thì đọc sách, chỉ cần thiên tử có rảnh, sẽ tự mình dạy chúng ta. Khi không rảnh thì luân phiên mời Bàng thừa tướng, Tần Thượng thư, Mạnh Thượng thư đến giảng bài. Trong nửa năm nay học được còn nhiều hơn hai mươi năm trước đây cộng lại.”
Đây đâu phải là thân vệ, rõ ràng là võ tướng được thiên tử đích thân đào tạo.
Tống tướng quân ngẩn người một hồi, chợt nói: “Chút nữa ta sẽ cầu xin thiên tử, để nhị đệ và tam đệ của ngươi cũng vào thân vệ doanh.”
Tống đại lang dở khóc dở cười: “Chuyện này không ổn đâu. Phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5075165/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.