Đến nửa đêm, mọi người không chịu nổi cơn buồn ngủ, lần lượt đi nghỉ.
Thời Diễn bước đến bên Bùi Thanh Hòa, khẽ cười nói: “Ngày mai sẽ bận cả ngày, nàng cũng đi nghỉ một lát, dưỡng đủ tinh thần.”
Bùi Thanh Hòa khẽ gật đầu, nắm tay Thời Diễn cùng rời đi.
Đêm đông dài dằng dặc, đến canh năm trời vẫn còn tối đen.
Bùi Thanh Hòa mở mắt, có hai cung nhân bước vào hầu hạ.
Sau khi Kiến An Đế qua đời, hoàng cung tại Bột Hải cũng bị bỏ trống. Đám cung nhân nội thị từng hầu hạ thiên tử không nơi nương tựa. Bàng thừa tướng đứng ra làm chủ, đưa mấy trăm người đến Yên quận. Bùi Thanh Hòa đặc biệt viết thư, bảo Bàng thừa tướng thả bớt cung nhân nội thị ra.
Một là vì nàng xưa nay quen tự mình làm việc, không thích người hầu hạ quá gần. Hai là trong đám người ấy, không ít là do Trương thị đưa vào cung. Dù đã thanh lọc một đợt, cũng chẳng thể đảm bảo không còn gián điệp. Nếu còn sót kẻ mang ác tâm, sau này rất dễ sinh chuyện.
Bàng thừa tướng nhận thư, liền phát bạc an trí, thả toàn bộ nội thị ra ngoài. Trong hơn trăm cung nhân, sàng lọc kỹ càng, ai có dính líu đến cha con Trương thị đều bị loại, chỉ giữ lại hơn ba mươi người xuất thân trong sạch, tính tình thật thà ôn thuận.
Hôm nay đến hầu là hai người tuổi chừng đôi mươi, một người thanh tú, một người trắng trẻo nhã nhặn.
Dưới sự hầu hạ của cung nhân, Bùi Thanh Hòa thay triều phục long bào uy nghi rực rỡ.
Thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5075153/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.