Nửa canh giờ sau, Bùi Yến dẫn theo hai thân vệ mới nhận chức từ võ trường trở về.
Bùi Thanh Hòa liếc mắt nhìn một cái, thấy y phục của Tống đại lang hơi bẩn, nửa người bên trái của Phí Lân có phần cứng nhắc, bước đi không được linh hoạt, nhưng đầu mặt cả hai đều không có dấu vết bị đòn. Xem ra Bùi Yến đã hạ thủ lưu tình, không thật sự ra tay đánh đấm nặng.
Làm thân vệ thống lĩnh, dù là rèn luyện hay ra oai phủ đầu, có chút động tay động chân cũng là chuyện thường.
Bùi Thanh Hòa chỉ giả vờ như không biết, tiện miệng phân phó: “Hai người bọn họ lưu lại làm việc. Ngươi đi một chuyến đến phủ thừa tướng, mời thừa tướng đến đây.”
Bùi Yến lĩnh mệnh rời đi.
Tống đại lang và Phí Lân thì lưu lại nghe điều phái. Bùi Thanh Hòa không chút khách sáo, thật sự coi hai người họ như thân binh bình thường, hết thảy việc vặt đều sai đi chạy, không có nửa phần nương tay. Khi bàn việc cùng Bàng thừa tướng, bọn họ cũng phải đứng bên cạnh hầu hạ.
Một ngày trôi qua, hai vị thiếu tướng quân vùng Bắc quả thực mệt muốn rã rời.
Đến giờ thay ca, ăn cơm tối xong liền được phép nghỉ ngơi. Thân vệ bốn người một phòng, nhưng đến phiên họ, cuối cùng cũng có chút đãi ngộ. Bùi Yến đặc biệt phân cho hai người một phòng riêng.
Vừa đóng cửa, Phí Lân đã không nhịn được nhăn mặt nhíu mày, tay ôm lấy sườn trái: “Bùi thống lĩnh ra tay nặng quá, hôm nay cả ngày ta đi đứng đều không thuận.”
Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5075146/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.