Tin Bùi gia quân đại thắng nhanh chóng lan khắp Bắc địa. Kế đó, lại như gió thổi truyền tới Lạc Dương cùng toàn cõi phương Nam.
Chiến tích hiển hách như vậy khiến Kiều Thiên vương từng công phá kinh thành năm xưa cũng bị lu mờ, lại càng khiến vị Đại tướng quân Tư Đồ vốn luôn tự cao phải bàng hoàng chấn động.
Tư Đồ Đại tướng quân trấn giữ Túc Vệ Quân đã nhiều năm, luôn bảo hộ kinh thành, thường xuyên giao tranh với nghĩa quân Giang Nam, hai bên ngang tài ngang sức. Luận về binh lực, Túc Vệ Quân vẫn hơi chiếm ưu thế.
Túc Vệ Quân chưa từng đến Bắc địa, cũng chưa từng giao chiến với quân Hung Nô. Dẫu Tư Đồ Đại tướng quân có tự tin đến đâu, cũng không dám quả quyết mình có thể đánh bại kỵ binh Hung Nô. Nay, Bùi Thanh Hòa chỉ huy vài vạn bộ binh cùng vài nghìn kỵ binh, lại đại phá quân Hung Nô, đích thân chém giết tướng địch. Sao lại không khiến thiên hạ kinh hãi? Thời loạn tranh hùng, vốn phải dựa vào võ lực. Dưới trướng Bùi Thanh Hòa là bao nhiêu tinh binh dũng tướng, lại có tài chiêu an lòng dân, thêm tiếng tăm vang dội được Bàng thừa tướng hết lời ca ngợi. Vậy cớ gì nàng lại không thể tranh đoạt giang sơn, ngồi vững long ỷ?
Tư Đồ Đại tướng quân cuối cùng cũng cúi đầu, tự tay viết thư, lại chuẩn bị một phần hậu lễ, phái người mang tới Yên quận.
Tư Đồ Đại tướng quân là người có tâm cơ, phái sứ giả họ Hồng, là một thanh niên hai mươi sáu tuổi. Vị Hồng giáo úy này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5072924/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.