Trong thành Liêu Tây, lòng quân sĩ khí dâng cao, khí cụ phòng thủ nơi thành cũng đầy đủ. Dưới sự chỉ huy của Dương Hổ, người xứng danh mưu tướng, các loại quân lệnh liên tục được phát ra, giữ vững thành Liêu Tây kiên cố như tường đồng vách sắt.
Trước khi trời tối, đám man tử Hung Nô bất đắc dĩ đành lui binh, để lại vô số thi thể nơi chân thành.
Trên đầu thành vang lên tiếng hoan hô cuồng nhiệt.
Dương Hổ lúc này mới nhẹ nhõm thở ra một hơi: “Tất cả những ai bị thương, đều đi trị thương. Bảo nhà bếp đưa đồ ăn xuống dưới thành, để tướng sĩ ăn một bữa nóng hổi.”
Lý Trì chắp tay nhận lệnh, nhanh chóng đi sắp xếp.
Sau khi ăn tối, Dương Hổ cùng Lý Trì đi tuần tra, an ủi binh lính bị thương, rồi đến tìm Mạnh Lục lang và Lữ Phụng, bàn bạc kế sách phòng thủ.
Mạnh Lục lang từng trấn giữ cổng thành cho Bột Hải quân nhiều năm, kinh nghiệm giữ thành vô cùng phong phú, chỉ ra mấy điểm thiếu sót. Dương Hổ khiêm tốn tiếp thu, gật đầu liên tục.
Quân lớn Hung Nô đóng trại ngoài thành, mắt dõi về phía thành Liêu Tây như hổ rình mồi. Mấy vị võ tướng trẻ tuổi, tính cách khác biệt, vốn không phục nhau, nay cũng buông bỏ kiêu ngạo và thành kiến, đồng tâm hợp lực giữ thành.
Sang ngày thứ hai, bọn man tử Hung Nô lại tới công thành, nhưng vẫn thất bại trở về.
Đến ngày thứ năm, chúng không tấn công nữa, mà chủ động rút lui.
Dương Hổ và Lý Trì đứng trên thành nhìn ra xa, Lữ Phụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5072910/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.