Không ai quan tâm bài phản bác của Tư Đồ đại tướng quân viết có hay hay không.
Bùi Thanh Hòa cũng chẳng có thì giờ để để tâm đến chuyện đó.
Vừa sang tháng Tư, U Châu đã truyền đến tin dữ. Lũ Hung Nô man tộc yên lặng hơn một năm nay, lại một lần nữa điều động đại quân kỵ binh cướp bóc.
May mắn là Dương Hổ, Lý Trì, Lữ Phụng sớm đã lĩnh binh trở về, Bắc Bình quân lại càng chuẩn bị từ trước, chiến sự vừa nổ ra, liền lập tức xuất binh ứng chiến.
Với tốc độ và mức độ kịch liệt của chiến sự lần này, khi tin tức đến được chỗ Bùi Thanh Hòa, không biết đã trải qua bao nhiêu trận đánh, bao nhiêu thôn làng dân chúng lâm vào cảnh tang thương.
“Hung Nô man tộc thế tới quá hung hãn.” Bùi Thanh Hòa thần sắc trầm trọng, nói với Bùi Vân: “Ta phải lập tức dẫn binh trở về.”
Bùi Vân biết tình thế khẩn cấp, lập tức đáp: “Ta lĩnh binh cùng đi với muội.”
Nhưng Bùi Thanh Hòa lại nói: “Bột Hải quận mới chiếm được chưa đầy nửa năm, lòng người vẫn chưa ổn định. Bột Hải quân mới thu phục, chỉ mới thao luyện được hai ba tháng. Không có người trấn giữ, chỉ e sinh loạn.”
“Tỷ ở lại.”
Bùi Vân nói: “Để lại cho ta năm nghìn người là đủ giữ thành rồi. Những binh lính còn lại, muội cứ mang theo hết.”
Đánh nhau với Hung Nô man tộc, không phải chuyện nói suông, mà là phải thực sự liều mình. Bùi Thanh Hòa cũng không khách sáo, gật đầu: “Để lại cho tỷ năm quân y, còn lại ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5067666/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.