Bùi Vân và các tướng sĩ đã sớm ra tay không chút do dự. Trên chiến trường nào cần phân cao thấp tay đôi, bên nào đông cứ ào lên, chém giết sạch sẽ là xong.
Một thân đầy máu, ánh mắt lạnh lùng, Bùi Thanh Hòa tựa như Diêm Vương đến từ địa ngục, bước từng bước tiến đến bên long sàng.
Thân binh đang kề đao vào Thái tử vội hét to, giọng vừa cứng vừa run:
“Thái tử ở trong tay ta! Lui mau! Bằng không, ta lập tức giết Thái tử!”
Khóe môi Bùi Thanh Hòa nhếch nhẹ, cười lạnh, tựa như không nghe thấy, vẫn tiếp tục ép sát.
Tên thân binh căng thẳng, tay cầm đao run nhẹ, lưỡi đao trong lúc hoảng loạn đã cắt trúng Thái tử đang vùng vẫy khóc lóc. Máu từ cổ họng Thái tử phun ra như suối. Cái đầu nhỏ rũ xuống một bên, không còn động đậy.
Huyết mạch cuối cùng của họ Tạ, cứ như vậy… lặng lẽ chết đi.
Tên thân binh cúi đầu, mặt tái dại.
Chớp mắt sau, đầu hắn đã bay lên.
Bùi Thanh Hòa vung đao, dứt khoát chém chết thân binh kia, rồi đến trước long sàng, cúi đầu nhìn thẳng vào ánh mắt Trương đại tướng quân.
Trương đại tướng quân ánh mắt ảm đạm, khó nhọc phun ra một câu:
“Ngươi thắng rồi!”
Bùi Thanh Hòa chẳng có hứng dây dưa cùng ông ta.
Huyết cừu, tất phải trả bằng máu! Nàng giơ cao trường đao, hung hăng bổ xuống. Trên long sàng, máu bắn tung tóe, Trương đại tướng quân thân đầu hai nơi.
Sau khi chém Trương đại tướng quân, Bùi Thanh Hòa cao giọng ra lệnh:
“Lập tức phái người dọn sạch trong cung,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5067654/chuong-386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.