Kiến An Đế suy nghĩ rõ ràng rồi.
Thực tế, ngay từ hơn một tháng trước, ở trước cổng Trương phủ, hắn ta đã lựa chọn. Giờ chỉ có thể bước theo con đường này đến cùng.
“Cữu cữu,” Kiến An Đế đổi sang xưng hô thân mật hơn, “Trẫm hạ chiếu, lệnh cho Bùi Thanh Hòa lui binh. Nếu nàng chấp nhận chiếu thư, vẫn là trung thần của triều đình. Nếu nàng không lui, tức là mượn danh trừng phạt Trương thị để khởi binh làm phản.”
Trước khi khai chiến, cuộc chiến dư luận là cần thiết.
Kiến An Đế phối hợp như vậy, sắc mặt Trương đại tướng quân cũng dịu đi phần nào:
“Hoàng thượng tin tưởng trọng dụng Trương thị, thần nhất định giữ được Bột Hải quận, giữ vững long ỷ của hoàng thượng.”
Kiến An Đế cảm động gần rơi lệ, nắm chặt tay cữu phụ ruột như thời niên thiếu:
“Trên đời này, người thật lòng với trẫm, chỉ có cữu cữu mà thôi.”
Trương đại tướng quân cũng cảm xúc dâng trào, đôi mắt đỏ hoe, dõng dạc thề trung.
Chiếu thư được Kiến An Đế đích thân viết, khi Trương đại tướng quân rời cung, đã mang theo. Việc đưa chiếu thư đến tay Bùi Thanh Hòa thế nào, không cần hoàng thượng bận tâm, tất cả giao cho Trương đại tướng quân.
Thẩm công công có phần lo lắng, tiến đến khẽ nhắc:
“Nếu Trương đại tướng quân lợi dụng chiếu thư gây sóng gió, chẳng phải sẽ liên lụy đến hoàng thượng sao?”
Ngài còn có lựa chọn sao? Kiến An Đế gầy rộc đi trông thấy, gương mặt trầm mặc:
“Bàng thừa tướng không còn, huynh đệ Mạnh thị cũng đã rời đi. Bên cạnh trẫm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5067634/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.