Truyền thuyết kể rằng, Bùi tướng quân cao tám thước, sức mạnh kinh người, trường đao vừa vung là đầu người rơi xuống, tên rời dây là một mạng mất. Hung Nô hung hãn, đứng trước mặt nàng cũng phải run lẩy bẩy.
Mãi đến khi tận mắt nhìn thấy, thiếu nữ mới biết truyền thuyết phóng đại đến chừng nào.
Vị tướng quân trước mắt nàng, thân hình chỉ cao hơn nàng một chút, mày mắt thanh tú, khí sắc trẻ trung, anh tuấn.
Đôi mắt đen sắc lạnh được đồn là ai nhìn vào cũng chết, giờ phút này lại vô cùng ôn hòa nhìn nàng, lời nói cũng dịu dàng:
“Ngươi tên gì?”
Thiếu nữ lập tức bớt căng thẳng, lấy dũng khí đáp lời:
“Ta tên Hạnh Hoa.”
Là cái tên thường gặp của nữ nhi nông hộ.
Bùi Thanh Hòa dịu giọng nói:
“Ngươi là một cô nương can đảm, dám liều mình chống lại quân phỉ. Yên tâm, kẻ súc sinh đó, bản tướng quân đã phái người xử trí rồi. Ngươi cứ an tâm trở về, sau này sẽ không còn ai dám xông vào nhà ngươi làm càn nữa.”
Hạnh Hoa mũi cay xè, nước mắt không kìm được rơi xuống. Nàng run rẩy quỳ xuống, đặt cây kéo xuống đất, “bộp bộp bộp” dập đầu ba cái. Lúc đứng dậy, vẫn không quên nhặt lại kéo.
Bùi Thanh Hòa gọi Bùi Tuyên tới, bảo nàng đưa Hạnh Hoa trở về.
Bùi Tuyên – cái miệng lanh lợi ấy – cố tình gây động tĩnh lớn, rầm rộ đưa Hạnh Hoa về nhà. Trước mặt đám dân chúng đang thò đầu hóng chuyện, lớn tiếng tuyên bố:
“Quân kỷ của Bùi gia quân chúng ta nghiêm ngặt, tuyệt không cho phép ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5067632/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.