Bình Dương quân thì thôi đi, giờ đến lượt Thái Nguyên quân cũng phản ứng!
Quân trú đóng phương Bắc lần lượt ngả về phía Bùi Thanh Hòa. Ảnh hưởng của Bột Hải quân ngày một suy yếu!
Không thể để tiếp diễn như vậy! Nhất định phải kịp thời dập tắt lời đồn.
Trương đại tướng quân sắc mặt âm trầm, tiến cung cầu kiến Kiến An Đế.
Trương đại tướng quân thường ngày ra vào hoàng cung chẳng khác gì vườn sau nhà mình, muốn vào là vào, chẳng mảy may kiêng dè. Nhưng dạo gần đây, lời đồn râm ran khắp nơi, vị tướng quân vốn luôn ngạo nghễ kia cũng trở nên dè dặt phần nào, đứng chờ ngoài tẩm điện thiên tử xin được truyền kiến.
Thẩm công công có chút khó xử bước ra:
“Đại tướng quân đến không đúng lúc. Hoàng thượng vừa mới uống thuốc, hiện đã an giấc. Theo lệ thường, người sẽ ngủ chừng một hai canh giờ. Chi bằng đại tướng quân hãy tạm hồi phủ, đợi Hoàng thượng tỉnh rồi hãy vào, được chăng?”
Trương đại tướng quân hơi nheo mắt, lướt ánh nhìn về phía Thẩm công công.
Thẩm công công bị nhìn đến lạnh sống lưng, gượng cười phụ họa:
“Nếu đại tướng quân có việc khẩn, nô tài sẽ lập tức đánh thức Hoàng thượng.”
“Không cần.” Trương đại tướng quân thản nhiên đáp:
“Bản tướng quân sẽ đợi ở đây.”
Thẩm công công cúi đầu răm rắp, lặng lẽ lui vào trong.
Trong tẩm điện, Kiến An Đế — khuôn mặt gầy gò, sắc mặt tái nhợt, đôi mắt hơi lõm xuống — đang ngồi trên long sàng, trong tay cầm chặt một phong thư.
Đã tròn một năm!
Từ sau khi Bùi Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5067613/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.