“Lão tặc già này!” – Bùi Yến tức giận mắng to – “Lại dám cứ thế mà chạy!”
protected text
Bùi Thanh Hòa thản nhiên nói:
“Bùi Vân đã sớm phục kích chờ sẵn, Lữ tướng quân chạy không thoát đâu.”
Dứt lời, nàng lại dẫn mọi người tiếp tục vung đao giết địch.
Võ tướng mặt đen áp trận đã tử trận, Lữ tướng quân lại bỏ mặc tướng sĩ mà chạy trốn, đám quân Phạm Dương cuối cùng hoàn toàn tan vỡ. Bắt đầu có kẻ quay đầu bỏ chạy, kẻ khác vứt bỏ binh khí quỳ xuống xin hàng.
Bùi Thanh Hòa lệnh cho Bùi Yến, Tôn Thành mang quân truy kích, còn mình thì dẫn số còn lại của Bùi gia quân tiếp tục chém giết. Bọn quân Phạm Dương đã vứt binh khí đầu hàng đều bị trói tay chân, nhốt vào kho.
Thời Diễn làm ra vẻ nghiêm chỉnh, cầm đao canh giữ tù binh.
Hai huynh đệ Đổng Đại Lang, Đổng Nhị Lang cũng mỗi người cầm một thanh đao, ánh mắt cảnh giác. Có một tù binh lén lút giãy giụa, muốn cởi dây trói trên cổ tay, Đổng Đại Lang liền xông tới chém cho một đao. Lại có kẻ miệng mồm thô tục, Đổng Nhị Lang cười lạnh tiến lên, chém bay đầu hắn.
Những tù binh còn lại mới chịu ngoan ngoãn.
Thời Diễn tự biết thân phận, chỉ yên phận trông coi kho, không chạy lung tung để khỏi gây phiền toái cho Bùi Thanh Hòa.
Không rõ đã bao lâu, cửa kho bị gõ mạnh vài tiếng, thanh âm Bùi Thanh Hòa vang lên ngoài cửa:
“Là ta, mở cửa.”
Thời Diễn lập tức bước nhanh tới mở cửa, ánh mắt vội vàng đảo qua toàn thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5055045/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.