Huyện lệnh Tuyền Châu – Kỷ huyện lệnh – vốn xuất thân từ một đại tộc phương Nam. Nhưng đã nhận chức ở miền Bắc, cách nhà nghìn dặm, thì gia tộc bên kia cũng chẳng thể dựa vào được.
Từ khi bọn Hung Nô bị Bùi Lục cô nương đánh đuổi, Kỷ huyện lệnh liền dứt khoát sai người tới Bùi gia thôn, mang lễ vật hậu hĩnh, xin Bùi Lục cô nương che chở.
Hôm nay người tới chính là trưởng tử của Kỷ huyện lệnh. Kỷ công tử từ nhỏ đã được nuôi dưỡng trong thư hương, mười bốn tuổi đỗ Tú tài, mười sáu tuổi đỗ Cử nhân, được xưng là “Kỷ Thần Đồng”.
Chỉ tiếc triều đình nay đã không còn. Cái kẻ chiếm cứ kinh thành – Kiều Thiên Vương – mải mê cướp bóc nhà giàu, chiếm đất phân quyền, căn bản chẳng buồn quan tâm đến khoa cử. Lẽ ra năm nay Kỷ Quân Trạch sẽ dự thi, làm rạng danh bảng vàng, nay đành ngoan ngoãn ở lại Tuyền Châu, còn bị phụ thân phái tới Bùi gia thôn dâng lễ.
Bùi Thanh Hòa vốn vẫn giữ lễ với các hào hộ tặng quà, huống hồ trước mặt là một vị công tử văn nhã, tự nhiên lại càng ôn hòa.
Ngay cả Bùi Yến cũng không nhịn được mà liếc nhìn Kỷ công tử thêm vài lần.
Mạnh lục lang thì cao lớn anh tuấn, Thời Diễn thì tuấn nhã dễ gần. Còn vị Kỷ công tử này, lại là một nho sinh, mang theo khí chất thư hương nhu hòa, có chút e thẹn, khiêm tốn. Thật sự… quá thuận mắt, quá dễ nhìn!
Chờ chút… mau nhìn xem Thời tổng quản có ghen không.
Bùi Yến quay sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5046632/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.