Năm trăm quân Bùi gia vừa vào trú đóng, lòng dân huyện Xương Bình lập tức yên ổn. Mỗi sáng sớm, dân chúng tỉnh dậy, nhìn thấy Bùi gia quân chạy bộ, tập luyện binh pháp, cũng thành một thú vui thường ngày.
Những dân phu được tuyển chọn cũng phải dậy sớm, theo đội luyện tập đội hình, chạy một vòng quanh huyện Xương Bình. Đến chính ngọ, ai nấy đều được lĩnh nửa cân lương mang về. Trộn thêm ít rau dại, nấu thành một nồi hồ lớn, đủ cho cả nhà ăn một bữa.
Đãi ngộ như vậy, quả thật khiến người người thèm thuồng ngưỡng mộ. Mỗi ngày đều có dân tới cầu xin được gia nhập hàng ngũ luyện binh.
Bùi Vân vẻ mặt khó xử:
“Quân số luyện binh đã đủ, không thể thêm nữa. Hiện giờ chỉ còn công việc sửa tường thành, nhưng phải làm cả ngày, mỗi ngày cũng được nửa cân lương.”
Tường thành huyện Xương Bình đã xây từ lâu, cửa thành lại bị bọn Hung Nô đánh cho tan tác. Sau khi Bùi Vân đến, đã sớm có ý định sửa tường thành và cửa thành. Ép dân phu lao dịch không công thì không hợp lẽ, nhưng nếu mỗi ngày cấp nửa cân lương, liền có thể chiêu mộ được những tráng đinh khỏe mạnh, chịu làm việc.
Việc này, Bùi Thanh Hòa cũng tán đồng.
Thời Diễn ngồi bấm bàn tính suốt nửa canh giờ, tính đi tính lại, thấy rằng sửa cửa thành, tường thành tốn một khoản vật liệu gạch đá rất lớn, lại còn phải trả lương thực cho dân phu mỗi ngày, nên cần khống chế nhân số, tối đa hai trăm người.
Số chi phí này, nha môn huyện Xương Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5046631/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.