“Bọn chúng cải trang thành lưu dân, bám theo chúng ta, đủ thấy trong lòng còn e dè, không dám công khai ra tay. Mười phần thì tám, chín là sẽ dùng lưu dân làm tiền trạm, sát thủ thực sự giấu trong đám người đó.”
Trong mắt Bùi Thanh Hòa lóe lên tia lãnh quang lạnh lẽo: “Chúng ta phải dò rõ số lượng thật sự của đối phương, cùng với thực lực của chúng.”
“Chiến trường không thể để bọn chúng chọn, phải do ta định đoạt.”
“Phía trước mười dặm có một trạm dịch, chúng ta dừng chân tại đó.”
Trạm dịch dẫu sao cũng có sân có tường, có thể bố trí phòng thủ sơ lược. Trong trạm còn có dịch thừa, dịch đinh và cả đầu bếp, đến lúc then chốt, có thêm vài nhân lực cũng là điều quý báu.
Cao thị vệ gật đầu tỏ ý đồng thuận: “Tốt, chúng ta lập tức đến trạm dịch.”
Tôn giáo úy vô thức tiếp lời: “Nếu bọn chúng không tới thì sao?”
“Giặc có thể đến, ta cũng có thể đi.” Bùi Thanh Hòa lạnh giọng: “Chúng không đến, ta sẽ chủ động xuất kích.”
Cao thị vệ vốn chưa từng chịu nhục khí, nghe vậy nhiệt huyết sôi trào, lập tức hưởng ứng không do dự: “Phải lắm! Đám súc sinh đó dám có ý đồ xấu, giết sạch chúng là được!”
Tôn giáo úy không có hậu thuẫn, gan nhỏ hơn nhiều: “Vạn nhất bọn chúng đông người mạnh thế, chúng ta chưa chắc đánh lại. Hay là cứ ở trạm dịch vài ngày, chờ viện binh tới.”
Bùi Thanh Hòa liếc mắt nhìn Tôn giáo úy: “Có viện binh đến là điều tốt nhất. Nhưng nếu huyện nha rụt đầu không động,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5003794/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.