“Từ ngày mai trở đi, bốn đội các ngươi, nghe hiệu lệnh của ta mà hành quân.”
Bùi Thanh Hòa không ưa lời dư thừa, tuyên bố rõ ràng yêu cầu trong việc thao luyện: “Phải tuyệt đối tuân lệnh, nghiêm cấm làm trái.”
Nhà họ Bùi vốn là tướng môn truyền thừa mấy đời, trong nhà có binh thư tổ tiên để lại. Đạo lý luyện binh, nói cho cùng chỉ có mấy điều căn bản.
Làm chủ tướng, trước hết phải thân làm gương mẫu, lời nói và hành động phải nhất quán, thưởng phạt phân minh, mới có thể lập uy tín.
Quan trọng nhất, là phải để quân sĩ dưới trướng được ăn no mặc ấm, nhận đủ quân lương. Có như vậy họ mới hết lòng trung thành mà theo chủ tướng. Nhường áo cho mặc, nhường cơm cho ăn – ấy chính là cảnh giới tối cao trong việc luyện binh.
Những điều ấy, là chuyện của tương lai.
Hiện tại, các nữ nhân nhà họ Bùi phần lớn đều có căn cơ võ nghệ, thân thể cũng coi như cường kiện. Qua đôi chút rèn luyện, đã dần ra dáng.
Theo tiến độ như hiện giờ, hơn ngàn dặm đường lưu đày xa xôi kia, hai tháng là có thể đến nơi. Nhân lúc hai tháng này, để đám nữ nhân nhà họ Bùi rèn thể lực, luyện sức bền, tập đội hình đội ngũ, lại khắc sâu quân lệnh quân kỷ vào tâm khảm.
Khi hai chữ quân lệnh đã khắc vào tâm trí, hòa vào huyết mạch, thì quân đội nhà họ Bùi cũng đã thành hình sơ khởi.
“Rõ!”
Bùi Yến là người đầu tiên lên tiếng đáp lại, giọng sang sảng vang dội.
Bùi Vân thì trầm ổn hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5003789/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.