Nhưng ta vẫn thắc mắc một điều, lúc đó là ai bắt cóc ta đi, người đó có mục đích gì chứ
- Cái đó thì ta không biết
La Huân phong lắc đầu, chuyện lúc nhỏ của nàng hắn từng điều tra qua, có điều một số chuyện vẫn chưa làm rõ được.
- Chuyện này ta biết
- Mẫu hậu?!
- Năm đó Hiền phi là mẫu phi của Nhàn vương đích thân đến đón nhi tử…
…nhưng vì nhi tử bà ta không chịu trở về, chở khăng khăng ở lại chờ con trưởng thành.
- Vậy nên bà ta bắt con đi sao?
- Đúng vậy, chỉ là lúc đó bà ta đến đây liền giấu thân phận, bọn ta chỉ mới biết cách đây không lâu, là do ca ca con nhìn thấy bà ta giống với bức hoạ năm xưa
- Nhưng lúc đó không lẽ mọi người để bà ta đi như vậy sao
- Haiz, bọn ta còn có thể làm gì, bà ta lấy mạng sống của con ra uy hiếp, bọn ta chỉ có thể trơ mắt nhìn bà ta mang con đi
- Đúng rồi, bà ta còn có võ công
- Phụ hoàng, mẫu hậu, điều hai người nói là thật?
- Ừm
- Nếu như vậy khúc mắc trong lòng con được giải rồi.
Nàng cuối cùng hiểu ra, Hiền phi muốn bắt nàng đi để đưa nhi tử bà ta về, không ngờ khi nàng trưởng thành lại gả cho đại nhi tử của bà ta, một vòng luẩn quẩn này cũng nhờ bà ta nên nàng mới gặp được hắn.
- Cái gì, Hiền phi còn biết võ công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-sinh-nhat-niem/3335076/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.