Trời xanh, mây trắng, cùng với đó là vô vàn tia nắng ấm soi rọi khắp nơi đây.
Nơi đây là một cánh đồng hoa bạt ngàn. Muôn hoa xinh xắn đầy màu sắc. Chúng tươi đẹp, và sống động, lại còn biết ngân nga tiếng hát.
Vui vẻ. Hạnh phúc. Hân hoan. Sung sướng. Từng luồng cảm xúc vốn nên thân quen nhưng giờ lại lạ lẫm khiến cho dáng hình ngồi bệt giữa đồng hoa này không khỏi run lên nhè nhẹ. Đầy hoang mang.
Camilier hít một hơi yếu ớt rồi thở ra như không, mơ hồ cảm nhận sự sống của chính mình. Đôi tai thú của cô vốn đã bị tàn phá bởi chính bàn tay cô chẳng biết bao nhiêu lần giờ vẫn cứ trơ ra đó, chừng tê liệt, không có cách nào ngăn cản thứ âm thanh ngộ nghĩnh trôi vào trong tâm trí.
Camilier mong rằng mình điếc mất. Tiếc là không thể. Cô đã thử rất nhiều cách, kể cả xé rách đôi tai thú hay cả dùng móng vuốt khoét thật sâu vào lỗ tai người của mình. Chúng sau đó đều thật nhanh chóng hồi phục, chỉ có những cảm xúc đáng nguyền rủa kia và tinh thần đang ngày càng trở nên mất kiểm soát của cô là dần trở nên tệ hơn.
Cũng không phải là điên. Camilier càng hi vọng mình điên, để chẳng còn có thể hiểu nổi nữa những gì đang diễn ra. Tiếc là cô vẫn phải tiếp tục chịu đựng, hoàn toàn nghe hiểu rõ sự việc.
– Bầu trời có nắng xanh.
– Điểm lên hoa vàng.
– Lá tô màu đỏ.
– Đất tinh tươm.
Tiếng hát vui nhộn vang vọng trong đầu Camilier. Và những đóa hoa nhảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-s-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/3798126/chuong-608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.