Nhờ vào sự chỉ dẫn từ miếng ngọc đính kèm cùng bức thư, Darmil chẳng mấy khó khăn tìm được đến chỗ hẹn gặp. Đó một căn nhà cỡ trung, nằm ở cuối một con đường tối om om, đến cả mấy ngọn đèn dọc dường cũng đều hỏng cả. Có điều, riêng căn nhà vẫn sáng bừng giữa đêm, trở nên vô cùng nổi bật, như đang chào mừng vị khách quý tìm đến.
Cửa nhà không khóa. Darmil bước tới trước, do dự trong giây lát mới đưa tay tóm lấy nắm cửa, đẩy nhẹ vào. Thật sự là bồi hồi.
Bên trong trống trơn, hay nói đúng hơn thì đó là một đường hành lang dài như vô tận. Darmil hít sâu một hơi rồi thở ra. Cô chị gái của nó lại định bày trò nữa rồi.
Không nghĩ ngợi nhiều thêm, Darmil bắt đầu nhấc chân tiến về trước. Cánh cửa phía sau lưng nó vừa bước qua liền biến mất đi, và tất nhiên chẳng để lại một lối thoát nào.
Ánh đèn mờ nhạt, khiến cả không gian như nhuộm lên một màu xám xịt, đầy u ám. Có điều, ở phía xa, dễ dàng có thể thấy được ánh sáng chói lòa ở cuối con đường, thật khiến người ta hướng tới.
Darmil nhớ lần cuối cùng mình đi trên đường hành lang này đã là ba năm về trước. Khi ấy, Đại Thánh Thế vừa xảy ra không lâu, cả nhà tổ chức một buổi tiệc mừng chẳng vì lý do gì hết. Nhưng khi nó đến nơi thì lại lọt vào nơi như thế này, sau đó mới biết được là do người trong nhà sắp xếp.
Đường hành lang, càng đi về trước, cơ thể sẽ phải gánh chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-s-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/3798078/chuong-560.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.