Lý Tiết Ngọc có cảm giác ngày hôm nay mình sẽ rơi vào tay người đàn ông này. Giống như cái ngày hôm ấy, cái ngày cô gặp Lâm Hàn Phong vậy, cũng có cảm giác rằng mình sẽ rơi vào tay của anh như thế.
Nhưng cô vẫn ôm chút hi vọng, nhìn về Lâm Hàn Phong sẽ thắng ván bài đấy và đưa mình về nhà.
Cuộc chơi bắt đầu, Lâm Hàn Phong ngồi đó nhìn Thường Tôn Bắc.
Anh không thể thắng người đàn ông này được, Thường Tôn Bắc dĩ nhiên cũng biết rõ điều đó.
Lâm Hàn Phong nhìn ván bài trước mắt, anh biết ván bài này mình thua Lý Tiết Ngọc sẽ bị đưa đi.
"Tôi chịu thua." Lâm Hàn Phong buông bài trên tay xuống, anh đứng nhìn Lý Tiết Ngọc.
"Cô...từ hôm nay sẽ trở thành người phụ nữ của anh ta." Lâm Hàn Phong nói.
Lý Tiết Ngọc sợ hãi lắc đầu không ngừng, cô không tin Lâm Hàn Phong lại bỏ mặc mình chỉ vì thua một ván bài như thế.
"Ư...ư...hức..."
Lâm Hàn Phong nhìn cô, anh mỉm cười rồi quay đi.
"Tôi vốn không muốn giữ loại vô dụng như cô bên cạnh."
"Thường thiếu, tôi cho anh người phụ nữ này đấy."
Lý Tiết Ngọc nghe xong thì như chết lặng, cô gục đầu xuống, hai người đàn ông đang giữ cô cũng buông tay ra.
Lâm Hàn Phong xoay người rời đi, Mặc Triết và A Lâm cũng không thể ở lại được nữa, cả ba cứ như thế lướt qua Lý Tiết Ngọc như chưa có gì.
Cô vẫn ngồi ở đó như một cái xác không hồn vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-rui-mot-mat-mot-con/2847515/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.