Lý Tiết Ngọc tắm xong thì đi ra, A Trực cũng đã hâm nóng lại thức ăn ban nãy cô nấu.
"Ăn tối thôi." A Trực bảo.
Cô đi đến kéo ghế ngồi xuống. Thường Tôn Bắc cũng chu đáo đưa bát cơm nóng cho cô, Lý Tiết Ngọc đưa tay nhận lấy.
"Ăn cơm thôi, tôi đói lắm rồi." Thường Tôn Bắc cầm đũa lên.
"Đúng là ăn đồ cô nấu vẫn thấy ngon nhất. Hi vọng sau này cô có thể nấu nhiều món ngon hơn cho chúng tôi thưởng thức đó."
"Phải rồi, sau này mong cô giúp đỡ cho." A Trực quay sang bảo.
Lý Tiết Ngọc ngây ngốc nhìn cả hai, đây...có phải là gia đình mới của cô không?
Cô gật đầu đồng ý, Thường Tôn Bắc mỉm cười, anh gắp thức ăn bỏ vào bát cô.
"Ăn đi, đừng có nhìn nữa."
"Sau này đã là người một nhà rồi."
...
Lâm gia.
Lý Tiết Ngọc đã đến chỗ Thường Tôn Bắc được hai hôm rồi. Lâm Hàn Phong muốn biết tình hình của cô hiện tại ra sao, ở chỗ anh ta liệu cô có biết về chuyện của anh và Hứa Linh Lung hay không.
Đã bảo sẽ về nhà cùng nhau...cuối cùng lại chỉ có mình anh trở về.
Lâm Hàn Phong thở dài, anh đứng dậy đi sang phòng cô.
Cạch
Thẩm Miên Miên nhìn thấy anh liền đứng lên: "Anh..."
"Tôi..." Lâm Hàn Phong không biết nói gì.
"Làm phiền rồi." Anh định quay người đi thì Thẩm Miên Miên lên tiếng.
"Tại sao...tại sao lúc đó anh lại để em ấy bị đưa đi như thế? Anh còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-rui-mot-mat-mot-con/2847507/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.