🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thực ra ta cũng bối rối, nhưng nhờ thói quen mà giữ được bình tĩnh. Dù mặt đỏ nóng bừng, ta vẫn xoay người lại, điềm nhiên khép cửa, rồi mới hít vài hơi thật sâu.



Ta vốn nghĩ hắn gầy, không ngờ cũng có dáng vẻ khá cân đối.



Ta lắc đầu.



Trong đầu toàn nghĩ gì vậy?



Một lúc sau, Thành An đứng ngoài cửa, giọng khàn khàn, run rẩy nói: “Hôm nay ta đã tiêu tiền.”



“Dùng hết một văn tiền.”



Giọng hắn đầy tự hào.



Để tỏ ra tôn trọng, ta mở cửa.



Cả hai chúng ta đều đỏ mặt, hắn đỏ cả vành tai.



Ta nhìn hắn, khích lệ hỏi: “Huynh mua gì vậy?”



“Mua trà. Bình thường một văn được hai chén, nhưng chúng ta có ba người, ta thương lượng với chủ trà quán, cuối cùng ông ấy bán ba chén một văn.”



Thành An nói xong liền bật cười.



Nhìn hắn thật sự rất vui vẻ, có vẻ như đạt được thành tựu lớn lao.



Hắn còn đưa túi tiền ra trước mặt ta: “Còn lại đều ở đây.”



“Huynh cứ giữ mà dùng.”



“Không, nàng giữ dùm cho ta đến mai đưa lại cũng được,” Thành An nói xong, nhỏ giọng hơn, “nàng không đưa lại cũng được.”



“…”



Ta nghĩ, hẳn là hắn chưa từng nhận được sự yêu thương và trân trọng từ phụ mẫu.



Giống như ta, cũng chưa từng có được điều ấy.



Chúng ta đều là những kẻ đáng thương và đáng buồn.



Chỉ có điều ta hơn hắn ở chỗ, ta tự biết điều mình mong muốn, còn hắn thì ngây ngô và bối rối.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-phu-nhuoc-mong-lai/3717628/chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vân Phù Nhược Mộng Lai
Chương 10
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.