Căn nhà ba gian, ở giữa là phòng khách, hai bên mỗi bên một phòng, có giường, tủ áo và bàn, trong bếp có đầy đủ bát đĩa, nồi niêu, chỉ thiếu gạo, dầu, muối và củi.
Sau khi thu dọn xong đồ đạc, Thành An lại dọn dẹp trong bếp, rồi tiếp tục ra ngoài, lát sau đã trở lại.
Trong bếp vang lên tiếng châm củi vào lò.
Hắn đi đi lại lại vài lần, đổ đầy nước vào bể.
Khi trở về, ta ngửi thấy mùi thơm của thức ăn. Hắn đứng ở cửa, ngại ngùng nói: “Ta… ta mang cơm về cho nàng, nàng dậy ăn đi.”
Ta quay đầu nhìn hắn, đứng dậy đi ăn cơm.
Vẫn là cơm đậu, dưa muối và rau luộc, nhưng lần này có thêm một miếng thịt.
“Lần này ta làm việc tốt, lão gia sai nhà bếp thưởng thêm đồ ăn. Ta… ta hôm nay được thưởng thêm một miếng…”
Nói xong, Thành An liền gắp miếng thịt của mình cho ta.
“Huynh tự ăn đi.”
“Ta không ăn.”
Thấy ta định gắp miếng thịt trả lại, hắn vội cầm bát tránh đi.
“Thành An, chắc ta chỉ ăn cùng huynh hôm nay. Từ ngày mai trở đi, phần lớn ta sẽ ăn bên phòng bếp của thái thái.”
Làm việc ở phòng bếp, ta không lo thiếu phần ăn của mình.
“Ta biết, nhưng ta vẫn muốn để nàng ăn.”
Một lúc lâu ta không biết nên nói gì.
Thôi, cứ ăn cơm trước đã, ăn xong rồi hẵng nói rõ ràng mọi chuyện.
Cuối cùng, cả hai miếng thịt ta đều ăn, phần cơm đậu ta chia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-phu-nhuoc-mong-lai/3717624/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.