🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bà lại nói tiếp: “Ngươi với Thành An đã là duyên phận, sao có thể mỗi người ngủ mỗi nơi?”



Bà hỏi Văn Trúc còn gian nào trống ở viện người hầu không.



Văn Trúc đáp vẫn còn một gian ba phòng.



“Vậy cứ để gian ấy cho phu thê bọn họ. Còn nữa, ngươi đến kho lấy một ít đồ dùng, xem như lễ mừng của ta cho đôi tân hôn.”



Văn Trúc mỉm cười đáp lời.



Ta vội vàng cúi người hành lễ: “Vân Phù tạ ân thái thái ban thưởng.”



“Vân Phù…” Triệu thái thái nhẩm lại hai lần rồi nói, “Cái tên nghe thật hay. Ngày mai ngươi cứ đến nhận việc, thân thể ngươi chịu đựng nổi chứ?”



“Bẩm thái thái, tiểu nữ đủ sức ạ.”



“Được rồi, đến lúc đó ta sẽ phái hai người đến hỗ trợ ngươi.”



“Đa tạ thái thái đã chiếu cố.”



Thái thái lập tức sai người đem khế ước tới để ta điểm chỉ. Bà thấy ta liếc nhìn qua khế ước, liền hỏi: “Ngươi biết chữ sao?”



“Dạ, biết chút ít.”



“Thời buổi này nữ nhân biết chữ không nhiều, Thành An đúng là may mắn.”



Ta có phải là phúc phận không?



Chưa chắc.



Nhưng Triệu thái thái quả là người tinh ý.



Trong khế ước không ghi ta là người hầu của Triệu gia mà là do Triệu thái thái đích thân thuê, chỉ ký kết một năm. Trong một năm, nếu ta có gì sai phạm, họ có thể đuổi ta bất cứ lúc nào.



Cách làm này cũng tốt, một năm đủ để ta dưỡng thương và dành dụm chút ít bạc, đến khi rời Triệu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-phu-nhuoc-mong-lai/3717623/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vân Phù Nhược Mộng Lai
Chương 5
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.