Lúc Thước Cần đang cùng con trâu mắt to trừng mắt nhỏ, từ cửa sổ cửa chính dồn dập xuất hiện thêm vài con sói đầu đỏ Cát thư (1),tính ra cũn phải đến bảy tám con.
Trong lòng hắn hiện giờ chỉ có hai chữ: Tạch rồi……..
Phi Tinh cố gắng chống đỡ, lùi dần về phía sau. Thước Cần cũng hiểu được tình thế này không thể tiếp tục kéo dài, số lượng hai bên quá chênh lệch, Phi Tinh cho dù có mạnh đến đâu, nhưng lấy ít địch nhiều cuối cùng cũng sẽ mất sức.
Hắn cẩn thận quan sát tình hình xung quanh, chỉ có mặt tường sau lưng là còn nguyên vẹn, cũng không có cửa sổ. Thước Cần đảo mắt, ôm cổ Thước Trùng, ghé sát vào tai nó: “Ngoan, mày nghe được tao nói đúng không? Mày có thể đá nát bức tường sau lưng chúng ta được không?”
Thước Trùng nhìn nhìn tường gỗ, bình tĩnh gật gật.
“Vậy mày truyền đạt lại với Phi Tinh, bây giờ tao sẽ leo lên lưng mày, mày đá nát tường rồi chạy ra ngoài, bảo Phi Tinh theo sau bọc hậu, ba chúng ta nhanh chóng chạy khỏi đây, được không?”
Thước Trùng hừ hừ mũi với Phi Tinh, nhẹ nhàng kêu hai tiếng. Phi Tinh vẫn cảnh giác nhìn chằm chằm đàn sói không quay đầu lại, chỉ phẩy phẩy đuôi coi như đồng ý.
Thước Cần đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó, hạ giọng nói tiếp: “Trùng Trùng, lát nữa đạp tường xong mày nhớ ngồi xổm xuống nhé, không thì tao không leo lên được.”
“…….” Thước Trùng đối với việc chủ nhân nhà mình một chút tiến bộ cũng không có cảm thấy vô cùng bất lực,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-phong-chu-tich-phi-nhan-loai/1338104/quyen-3-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.