Đỗ Khâm đi từ lầu hai xuống dưới, “Boss, có cần lấy thứ kia về không?”
Thiều Khuynh Tri cân nhắc một lúc, gật đầu, “Để phòng ngừa, mang về cũng tốt.”
“Cái gì thế?” Thước Cần lại bị chọc cho nổi máu tò mò..
“Tôi phải đi lấy đồ, ngoan ngoãn ở đây đợi.”
“Tôi cũng đi!”
“Cậu đi làm gì?”
“…… Tôi giúp anh trông cửa!”
Thiều Khuynh Tri dở khóc dở cười: “Tôi đi lấy đồ chứ không phải đi trộm đồ, cậu trông cửa làm gì.”
“……” Thước Cần bĩu môi, ngồi xổm xuống đất.
Thiều Khuynh Tri xoa đầu hắn: “Ở đây an toàn nhất.”
Thước tam thiếu quay đầu úp mặt vào tường, đặc biệt cao lãnh!
“Tôi đi lấy xe, cậu mặc thêm áo vào.” Thiều Khuynh Tri với lấy áo khoác đi ra cửa.
Phía sau lập tức truyền đến âm thanh lục đục, sau đó là tiếng bước chân nhỏ vụn chạy theo. Thiều Khuynh Tri khẽ cong khóe miệng.
Thước Cần nhìn xe dừng lại trước cổng trường đua, có hơi khó hiểu: “Anh đến trường đua lấy cái gì? Muốn đem hai con ngựa về sao?”
“Không phải, tôi cất vài thứ quan trọng ở đây. Cậu đến chuồng ngựa tìm Cát lượng và Bác chơi đi, lúc nào về tôi sẽ gọi.”
Thước Cần híp mắt nhìn y: “Đừng hòng điều tôi đi, tôi theo đến đây là để xem cái anh định lấy cơ mà.”
“Lát nữa lấy ra xe không phải vẫn xem được sao?”
“……… Cũng đúng.” Thước Cần ngây (ngu) thơ (si) cứ thế bị Thiều đại boss lừa gạt tống cổ đi, vô cùng vui vẻ chạy đến chuồng Thước Trùng quắp chặt cổ nó.
“Trùng Trùng! Tao đến thăm mày này! Mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-phong-chu-tich-phi-nhan-loai/1338103/quyen-3-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.