“Nếu anh đã báo cáo lên trên thì ở đây chắc cũng không còn chuyện của bọn tôi nữa. Bây giờ bọn tôi trở về thị trấn, ngày mai sẽ rời khỏi đây.” Thiều Khuynh Tri nói.
Thước Thừa Huân gật đầu: “Vất vả cho các cậu rồi, cảm ơn, không tiễn.” Sau đó quay sang hai đứa em nhà mình, “Hai đứa có muốn ở thêm vài ngày không?”
Thước Thừa Dụ và Thước Cần cùng nhau lắc đầu, một người dính chặt lấy Thiều Khuynh Tri, một người yên lặng nhìn Yến Tây Như. Da đầu Thước Thừa Huân co giật, trên trán nổi đầy gân xanh, “Hy vọng về sau không cần làm phiền đến các cậu nữa.”
“Tôi cũng mong thế. Về Thước Cần, tôi sẽ chăm sóc tốt cậu ấy.” Thiều Khuynh Tri xoa xoa đầu trợ lý nhà mình, “Anh có thể yên tâm.”
Cái này là đang uy hiếp nhau đấy à!!! Thước Thừa Huân giương mắt nhìn Thiều Khuynh Tri, ánh mắt lãnh liệt sặc mùi thuốc súng.
Này này lại làm cái gì đấy mẫu thân cứ sểnh ra là phải nhìn nhau ánh mắt hình viên đạn kiểu này à!!! Hai người làm ơn rụt rè một chút lại cho tôi được không, đàn ông mấy chục tuổi rồi đừng có hở ra là liếc mắt đưa tình nữa!!!!
Đáng tiếc không ai nghe được tiếng lòng của Thước Cần, hắn chỉ có thể tự mình xuất trận, dùng 36 chiêu ăn vạ làm nũng nửa ngày mới khiến cho Thước lão đại mềm lòng.
“Cũng lớn rồi, làm việc phải có chừng mực, biết đúng sai, biết nhìn người. Có một số người, tốt nhất nên bảo trì khoảng cách, đừng quá cả tin.” Thước Thừa Huân giáo dục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-phong-chu-tich-phi-nhan-loai/1338094/quyen-3-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.