Đồ Tiểu Ninh và Kỷ Dục Hằng gặp lại nhau là ở khách sạn.
Ngày đó cô mặc váy liền thân màu trắng sữa, đi một đôi giày cao gót, vừa tan làm đã vội vàng bắt xe buýt tới, cũng không kịp chăm chút lại bản thân, đến trước cửa khách sạn mới lấy ra một thỏi son từ trong túi xách.
Nói không chừng lát sau sẽ gặp phải bạn cùng trường cấp hai, tuy rằng cuộc sống của cô rất chán annr, nhưng cũng không thể trông quá tàn tạ trước mặt các bạn học cũ được.
Cô dừng lại ở cạnh một chiếc xe, đứng soi mình vào cửa sổ xe bắt đầu thoa son môi, lúc này vừa vặn bên cạnh vừa có một người xuống xe, Đồ Tiểu Ninh thuận thế ngẩng mắt lên thì nhìn thấy Kỷ Dục Hằng.
Hôm nay anh mặc áo sơ mi trắng, không thắt cà vạt, cổ áo lỏng lẻo có thể nhìn thấy hầu kết từ xương quai xanh, trên quần âu phẳng phiu chỉnh tề là một chiếc thắt lưng nam màu đen, thắt lưng không có logo của các hãng xa xỉ như những đồng nghiệp nam của cô, đơn giản và tinh tế, khiêm tốn nội liễm, anh đứng lặng hồi lâu, càng khiến cho vóc dáng của anh trở nên đẹp đẽ.
Anh cũng đã nhìn thấy cô, Đồ Tiểu Ninh tiếp tục soi nhờ cửa sổ xe của người ta, bặm bặm môi.
“Thật trùng hợp, bạn học Kỷ.” Lúc anh đi tới, cô cất son, vô cùng tự nhiên chào hỏi với anh.
“Trùng hợp thật, bạn học Đồ.” Kỷ Dục Hằng vẫn là dáng vẻ thờ ơ lạnh nhạt ấy, lúc nói chuyện giống như đang đánh giá cô, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-phong-an-hon/215068/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.