Lịch trình sau khi xuống núi là đến đồi trà hái lá trà, các cô gái trẻ hăng hái đi qua vườn trà, hái xong thì đem về cho các bác nông dân xao trà, sau đó ngồi ở phòng trà đợi.
Nhiêu Tĩnh và Đồ Tiểu Ninh sợ nóng nên không đi hái trà, họ ngồi trong phòng trà uống trà xanh, Triệu Phương Cương vừa uống trà vừa diễn giải.
“Loại này chia thành rất nhiều loại, có loại gọi là “Trà nhũ hương”, nguồn gốc của tên gọi này là do những người hái trà đều là những trinh nữ 18,19 tuổi chưa lập gia đình, mỗi người treo một túi chè trên ngực, không dùng tay hái trà mà dùng miệng, dùng môi ngậm lá chè tươi rồi cho vào túi trà, và trong quá trình hái, các cô gái sẽ đổ mồ hôi, mồ hôi của các cô gái sẽ ngấm vào túi trà, kết hợp với hương thơm của cơ thể họ tạo nên hương thơm tự nhiên của trà. Người ta nói, loại trà này sau khi pha sẽ có mùi hương rất thơm, là loại trà có mùi thơm hoa sữa nên được gọi là trà nhũ hương.”
Các cô gái đều nghe đến đỏ mặt, đều ngại ngùng không dám lên tiếng.
Đồ Tiểu Ninh lại thấy khá thú vị, “Vậy ở đây có loại trà này không?” Cô thật lòng hỏi, ý muốn uống thử.
Triệu Phương Cương bị hỏi ngược lại thì ho nhẹ một tiếng, “Người Hán chúng ta hái trà không coi trọng đến mấy cái này, một số vùng dân tộc thiểu số sẽ chú trọng hơn.” Sau đó bật cười, “Hoặc là ở đây có người nào chưa có bạn trai, thì có thể dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-phong-an-hon/1172801/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.