“Anh rể à, em không hề bắt nạt chị ấy!” Cô em họ chưa đánh đã khai vẫn còn đang thanh minh.
Kỷ Dục Hằng quét mắt qua quân bài trong tay Đồ Tiểu Ninh, yên lặng đặt một tay lên vai cô, “Chỉ là trò chơi tiêu khiển, sao lại phải nghiêm túc như vậy.”
Đồ Tiểu Ninh cong môi, như tìm được người chống lưng, dốc bầu tâm sự với anh: “Hôm nay xui quá à, toàn bốc trúng bài rác, bây giờ chúng ta mới đánh được con 5, bọn họ đã đánh tới con Át rồi.”
Kỷ Dục Hằng đặt tay lên vai cô, sau đó nhẹ nhàng cúi người xuống, “Để anh xem.”
Chiều cao của anh thoáng chốc hạ xuống ngang trên vai Đồ Tiểu Ninh, cô cảm thấy hơi thở của anh như gió xuân phả vào mặt, mang theo chút hơi rượu lại nóng rực.
Anh giúp cô đánh ra vài lá bài, quả nhiên tình thế đã đảo ngược, đôi mắt của cô em họ sáng lên, cùng phối hợp, hai ván liên tiếp khiến cho nhóm của bọn họ có xu hướng chuyển bại thành thắng.
Chị dâu không vui, cố ý nói: “Đánh bài không được cầu viện người ngoài đâu nha.”
Đồ Tiểu Ninh cắn cắn môi, không muốn anh rời đi.
Cô em họ cũng là một nhóc con tinh ranh, lập tức thả bài xuống nói: “Trưa nay em ăn no quá, em phải đi vệ sinh đã, anh rể giúp em chống đỡ một lát.”
Kỷ Dục Hằng nhận lời, sau đó ngồi xuống thế chỗ của cô ấy.
Hôm nay anh mặc áo sơ mi trắng, vì uống rượu nên đã cởi cà vạt ra, lúc này cổ áo hơi lộ ra xương quai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-phong-an-hon/1172765/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.