Nhà của Đồ Tiểu Ninh là một khu dân cư cũ, nên không có bãi đậu xe được quy hoạch giống như khu dân cư mới, cho nên những người có xe hơi phải đậu bên phải con đường, ai về sớm thì chiếm chỗ trước.
Nhưng mà ông Đồ rất hay, ông dọn dẹp rồi tận dụng luôn vành đai xanh làm chỗ đậu xe, do càng ngày trong xóm càng có nhiều người mua xe, nên việc đậu xe rất khó khăn. Bên bất động sản đã làm ngơ việc này từ lâu. Người xưa có câu: ăn cỗ đi trước, lội nước theo sau, những người hàng xóm cũng bắt đầu bắt chước đỗ xe trong vành đai xanh mà ông Đồ đã dọn dẹp, việc này quả thật làm giảm bớt sự ùn tắc do đỗ xe.
Đồ Tiểu Ninh nhìn quanh, lúc này trên lối đi của khu dân cư không còn chỗ nào trống, nhìn thấy vành đai xanh mà ông Đồ dọn dẹp vẫn còn trống, cô chỉ Kỷ Dục Hằng đậu ở đó.
Kỷ Dục Hằng bấm cửa kính xe xuống, chống một tay nghiêng người ló đầu ra, “Chỗ đó là vành đai xanh cơ mà?” Anh nhắc.
Phía sau có một chiếc xe khác chạy tới, Đồ Tiểu Ninh sợ chỗ đậu xe bị giành mất nên vội nói: “Không sao, cha tôi thường đỗ ở đó.”
Kỷ Dục Hằng có vẻ không đồng ý, anh nhìn về phía xa, “Tôi lái ra phía trước xem sao.” Sau đó anh lái xe về phía trước.
Xe của anh vừa chạy về phía trước, là chiếc xe phía sau đã chen vào vành đai xanh.
Đồ Tiểu Ninh trợn tròn mắt không chịu nổi nữa, đã nói là đậu được thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-phong-an-hon/1172722/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.