?SOS: Có tình tiết uống nước tiểu.
***
Ngày hôm sau.
[Thư Thư (khóc) bị sao vậy? Hôm qua em xem phim kinh dị à? Anh lo cho em quá!]
Lúc nãy Trà Thư còn đang lo không biết nên giải thích thế nào, thì Nghiêm Dực Lẫm đã giải vây giúp cậu, 〔Ừ, tượng sáp trong phim ghê quá làm em sợ đến mức hét ầm lên, em không hù anh sợ đó chứ? 〕
[Không đâu, nhưng người đàn ông thở hổn hển bên cạnh em là ai vậy?]
Y nghe thấy cả điều này sao? Đầu óc cậu nhanh chóng nhảy số, gõ nhanh mấy chữ.
〔Là anh trai của em đó. Hôm qua, em với anh trai đã ngồi trên sô pha xem phim kinh dị. 〕
Ồ, giọng nói của anh trai rất giống với Úc Hữu Minh, Nghiêm Dực Lẫm trầm ngâm gật đầu nhưng cũng thấy chuyện này vẫn có khả năng xảy ra.
[Được rồi! Hôm nay em có rảnh không, đến xem anh chơi bóng rổ sau giờ học nhé?]
〔Được ạ, người ta nhớ anh lắm TT không thấy anh làm em bồn chồn cả lên〕
[Không sao đâu Thư Thư, chúng ta sẽ được ở bên nhau mỗi ngày sau khi kết hôn, và còn đi tuần trăng mật nữa (〃゚3゚〃)]
〔Biểu tượng cảm xúc dễ thương quá!! (Thích) mau dạy em viết nó đi!〕
[Anh sẽ dạy em khi chúng ta gặp nhau]
〔 Hmm, anh là người tốt nhất, Lẫm Lẫm〕
[hì hì ( ˙︶˙)]
Sau khi tan học, Trà Thư đứng dậy chuẩn bị đi đến sân bóng rổ, bỗng Úc Hữu Minh ngồi bên cạnh hỏi cậu: "Thư Thư, em đi đâu vậy?"
"Đi dạo một vòng khuôn viên nha, anh Hữu Minh đừng lo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nhan-me-khong-de-lam/258189/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.