Chính xác là, meme biết đi, không hề nói lố chút nào.
Hạ Khê nhìn bản thân trong gương chìm vào mơ màng, khoé miệng cô hiện tại đang kéo lên, không phải là nụ cười bình thường, mà là [mỉm cười] mang ý trào phúng giống biểu tượng mà mọi người hay dùng.
Chính là cái loại mà người lớn trong nhà hay gửi, khiến người cảm thấy bị thăm hỏi từ đầu đến chân.
Hạ Khê dùng tay kéo kéo khoé miệng, cũng không điều chỉnh lại được:??? Cái khỉ khô gì vậy??
Hạ Khê một lần nữa cảm thấy Cục bồi thường này không hề đáng tin. Trước đó cô đoán kỹ năng này hẳn là thuộc về loại dùng tương đối tốt, tuy rằng cô không tính gian lận, nhưng nếu có lợi cho quản lý biểu cảm của cô thì cô có thể học vài tý.
Nhưng mà hiện tại......
Vẫn là gương mặt đó, nhưng sẽ chỉ đem lại cảm giác meme mỉm cười trào phúng cho người khác.
Hạ Khê: Hải vương thật sự có thể dựa vào kỹ năng này để bắt cá, mà không phải là doạ chết con cá sao?
............
Hạ Khê đợi trong toilet 5 phút, định khôi phục nguyên trạng cho mình. Nhưng cho dù thế nào vẫn là gương mặt mỉm cười trào phúng như cũ.
Nói chuyện thì vẫn bình thường, Hạ Khê không thể ở luôn trong toilet. Hơn nữa Sở Tư Tư còn chạy qua gọi cô: "Khê Khê, cậu làm gì đấy? Vừa rồi đạo diễn quảng cáo đồ uống gọi cậu qua đó."
Cô cũng chỉ có thể đáp một câu: "Mình tới liền đây."
Để đó chờ xem,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nhan-me-chi-nghi-den-su-nghiep/1909761/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.