Trên đường trở về ký túc xá, tôi nhận được mấy tin nhắn liên tục như ném b.o.m của Tạ Cảnh Chi.
[Sao thế bé ngoan? Sao không trả lời anh?]
[Công việc của anh xong rồi, em muốn tiếp tục chủ đề vừa rồi không?]
[Em bé đang làm gì thế, sao câu được anh rồi biến mất tiêu rồi…]
[Vừa rồi anh vội quá, quên mua năm mươi trái dâu cho em rồi.]
[Chuyển khoản: Năm mươi nghìn tệ.]
[Sao không để ý anh thế?]
…
Tôi nhìn tin nhắn này hết tin nhắn khác, có chút không biết làm sao.
Cảm giác… rất khó để thay khuôn mặt của Tạ Cảnh Chi vào những lời nói này.
Đồng thời lại cảm thấy có chút xấu hổ, không biết trả lời như thế nào.
Đang do dự thì tôi nhận được tin nhắn của đàn chị khóa trên.
“Vãn Nguyệt, thầy Từ nói máy tính của thầy ấy hỏng nữa rồi, bảo em đi xem.”
Thầy Từ là thầy hướng dẫn của tôi.
Từ sau khi tôi sửa máy tính giúp ông ấy, ông ấy luôn yêu cầu tôi sửa máy tính cho.
Tôi không dám chậm trễ, lập tức chạy đến.
Sau khi đến văn phòng mới phát hiện Tạ Cảnh Chi cũng ở đây.
Anh ngồi ở bàn làm việc đối diện, yên lặng cúi đầu cầm điện thoại, trông tâm trạng không tốt lắm.
Tôi không dám nhìn nhiều, cố gắng không chớp mắt sửa máy tính cho thầy Từ.
Sau khi xử lý xong, mắt thầy Từ cười thành một đường cong cong: “Thầy biết Tiểu Giang rành cái này nhất mà.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguyet/3742737/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.