Câu nói này như dầu đổ vào lửa, Hoắc Tri Tri hét chói tai, che mặt khóc rồi chạy đi không quan tâm đến anh trai còn ở phía sau.
Hoặc có thể nói Hoắc Tri Tri ghét Hoắc Mạc Nguyên hơn bất cứ ai khác.
Hoắc Vọng nhìn về phía Hoắc Mặc Nguyên vẫn đang lằm trên sàn mà tiếc nuối mở miệng: "Thật xui xẻo."
Đầu Hoắc Mạc Nguyên ong ong, sau khi nghe được Hoắc Vọng miễn cưỡng cúi nhìn, một phiếu rút thăm trúng thưởng đã bị cạo không biết rơi trên người anh ta từ khi nào, trên đó viết bảy chữ to rõ ràng: Chúc quý khách may mắn lần sau!
Từng câu chữ như đang sỉ nhục, trào phúng anh ta, Hoắc Mặc Nguyên trước mặt mọi người hoàn toàn mất hết thể diện, một người có da mặt dày đến đâu cũng không thể tiếp tục kiêu ngạo, anh ta nén đau, vội vàng đứng dậy. Tất cả mọi người lui về phía sau một bước, không muốn tới gần anh ta, mặc cho anh ta chạy trốn như chuột nhắt.
Lòng căm hận ngày càng dâng lên trong lòng, anh ta thề ngày sau sẽ khiến Hoắc Vọng phải nhục nhã rời khỏi nhà.
Một vở hài kịch cuối cùng cũng kết thúc trong vui vẻ, các nhân viên lúc lẫy im lặng không nói gì giờ cũng không nhịn được mà cười to.
Nhân viên phụ trách phần rút thăm trúng thưởng đem giải đặc biệt Hoắc Vọng bốc được mang ra, đó là phiếu mua thực phẩm đóng hộp cho thú cưng dùng trong một năm và một bộ mũ đủ kiểu dáng cho thú cưng do công ty họ sản xuất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ghet-song-lai-thanh-thuy-thu-van-nguoi-me/3359192/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.