Có một lần cậu cùng anh cả đi dự tiệc tối, trong tiệc tối Hoắc Vọng thoáng lộ mặt, tuy rằng Lâm Úc chỉ nhìn thoáng qua, nhưng vẫn nhớ kĩ khuôn mặt đặc biệt của người đó. Diện mạo đó tựa như có được sự ưu ái của ông trời.
Trong bữa tiệc, cậu nghe nói anh cả sẽ bàn chuyện hợp tác, tỷ lệ thành công không lớn nhưng anh ấy vẫn phải thử xem sao, để không làm phiền anh trai, Lâm Úc đã đi đến một góc của hoa viên, không ngờ lại bắt gặp con trai của ông chủ đang đi lạc nên cậu đã dẫn cậu nhóc trở về, sau đó lại nghe nói anh cả và ông chủ đã thành công thương lượng chuyện hợp tác.
Vì trong bữa tiệc anh cả có uống rượu, nên sau khi ký hợp đồng được tài xế đưa về nhà. Mà anh cũng quên mất vẫn còn đứa em trai trong bữa tiệc đó, hôm sau khi nhớ ra, anh cả mới hỏi: "Hôm qua không làm chuyện gì mất mặt gia đình chứ?"
Lâm Úc có chút uất ức khi bị bỏ lại, nên cũng không nói với anh chuyện đứa nhóc kia, cậu lắc đầu tỏ vẻ không có chuyện gì.
Kể từ đó, cậu không thích đến bất kỳ bữa tiệc nào nữa, khiến cha càng không để cậu vào mắt.
So với Lâm Nhất - người gia nhập gia đình muộn hơn, thì cậu càng giống đứa con riêng vô hình trong ngôi nhà.
Nhớ đến những chuyện cũ đã qua mà giờ đây lòng Lâm Úc không hề gợn sóng, cậu không còn vì những người đó mà ảnh hưởng tới cảm xúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ghet-song-lai-thanh-thuy-thu-van-nguoi-me/3325910/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.