"Vì sao lại mang nhiều thứ này đến trường?" Hoắc Chiêu cụp mắt, nhìn chằm chằm vào chiếc vali và ba lô Lý Tễ đã sắp xếp xong.
Giọng anh thấp, mang chút bất mãn, xen lẫn ấm ức, vừa đủ để Lý Tễ nghe ra.
Trong vali toàn là quần áo thường ngày, đồ dùng vệ sinh cá nhân, ngoài ra còn nhét thêm vài món lặt vặt.
Bởi vì thời gian nhập học khác với các học kỳ trước, quân huấn cũng bị dời lại đến mùa hè năm sau, cho nên năm nay tân sinh như Lý Tễ đều không cần tham gia quân huấn ngay từ đầu.
Kinh Đại không bắt buộc sinh viên phải ở ký túc xá, chỉ cần bảo đảm an toàn, học sinh hoàn toàn có thể tự xin ở ngoài trường. Chính vì vậy Hoắc Chiêu mới hỏi như thế.
Lý Tễ xách ba lô, ấp a ấp úng: "... Chính là nghĩ, vừa mới khai giảng, tốt nhất vẫn là ở cùng bạn học thì hơn."
Tiếng cậu càng lúc càng nhỏ, trong lòng cũng mơ hồ có chút chột dạ. Thật ra, chuyện ở cùng hay không ở cùng bạn học vốn chẳng mấy quan trọng, chỉ là mấy ngày nay cậu cùng Hoắc Chiêu quấn quýt quá nhiều, d*c v*ng quá độ, tuổi còn trẻ dễ bị tổn hại sức khoẻ. Cậu biết như vậy không ổn, nhưng lại không tài nào khống chế được, chỉ cần Hoắc Chiêu hơi chút dụ dỗ, cậu liền hoàn toàn không chống đỡ nổi.
Vì thế, chỉ có thể lấy khoảng cách vật lý để tạm thời tự kiềm chế.
"Mỗi cuối tuần em đều sẽ trở về." Lý Tễ khoác ba lô lên vai, dáng vẻ chẳng khác nào một tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ghet-nhung-la-nhoc-ngoc-nghech-thanh-that/4684154/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.