Khoa Kinh tế học, Học viện nghiên cứu sinh Đại học Kinh Đô.
Hoắc Chiêu vừa kết thúc buổi họp tổ tạm thời của giáo sư hướng dẫn, vội vàng đi ra ngoài. Ngồi lên xe, anh mới thấy trên di động hiện mấy cuộc gọi nhỡ, đều từ Giải Vân. Anh gọi lại.
"Hắc, đúng như cậu nói, thật sự là người Thẩm gia làm." Đầu dây bên kia, giọng Giải Vân tràn đầy phấn khích sắp ăn được dưa. "Hơn nữa cậu đoán xem...."
Hắn cố tình dừng lại, muốn bán chút nút thắt. Hoắc Chiêu vừa lật luận văn đã đóng dấu trong tay vừa hỏi: "Làm sao?"
"Tiểu gia tôi đây, sau khi tra ra người của công ty bạn Thẩm Thanh Độ làm marketing, nhờ trực giác nhạy bén liền bắt được một chút bất thường. Tìm hiểu theo manh mối, bọn tôi moi được từ phó đạo diễn phụ trách mấy đứa nhóc hôm trước."
Giải Vân tặc lưỡi liên tục, nói chuyện hăng say: "Cho chút lợi lộc, hắn liền khai với tôi, Lý Tễ là con riêng của Thẩm gia. Ơ kìa? Đừng cúp máy chứ?"
Điện thoại tút một tiếng, Hoắc Chiêu đã dứt khoát cắt đứt, bỏ mặc Giải Vân la lối bên kia.
Anh tra được từ sáng sớm rồi: Thiếu niên ấy không phải con Lý gia, càng không phải con riêng không thể lộ sáng của Thẩm gia. Cậu mới chính là nhị thiếu gia Thẩm gia, cẩm y ngọc thực, tơ lụa vây quanh mà lớn lên.
Cũng vì vậy, Hoắc Chiêu mới chưa từng ra tay với Thẩm gia. Anh sợ Lý Tễ sẽ buồn, sẽ trách anh tự ý hành động, hoặc tự trách bản thân nhìn lầm người, cảm thấy chính mình vốn không dịu dàng như bề ngoài, từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ghet-nhung-la-nhoc-ngoc-nghech-thanh-that/4684119/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.