Trên lầu truyền đến tiếng bước chân.
Là Tống Vân Dương.
Mấy ngày nay xảy ra đủ thứ chuyện, mặt mày hắn lộ rõ sự mệt mỏi, trong tay xách theo vài phần tài liệu mới, có tài liệu của công ty, còn cả tài liệu liên quan đến sự việc lần này.
Bước đến bên cạnh sofa ngồi xuống, hắn nhìn Tống Thành, lại nhìn đủ loại tài liệu trên mặt bàn, sau đó chuyển tầm mắt về phía bác Trần.
Bác Trần hiểu ý hắn, lẳng lặng thu dọn đống tài liệu trên bàn.
Trợ lý bên cạnh tự giác nhận lấy tài liệu trong tay hắn.
"Ba vẫn chưa ăn cơm tối, bây giờ muốn ăn chút gì không ạ?"
Tống Thành nói không cần.
Khi cảm xúc đạt đến mức độ nhất định, no hay đói đều không còn cảm nhận được nữa.
Bác sĩ lại lần nữa đứng lên, nói: "Không còn sớm nữa, ngủ muộn không tốt cho sức khỏe, Tống đổng đã bận rộn cả ngày rồi, nên nghỉ ngơi thôi."
Tống Thành xua tay, lại nhìn những người xung quanh, cuối cùng lựa chọn thỏa hiệp.
Giọng ông như đã già đi rất nhiều trong những ngày vừa qua, nói: "Đúng, nên nghỉ ngơi thôi, mọi người cũng đi nghỉ ngơi đi."
Ông chống sofa đứng dậy, dặn dò bác Trần: "Hiện tại đã muộn rồi, sắp xếp phòng cho bọn họ qua đêm trước đi."
Đám người giúp việc vẫn luôn đứng trong góc khuất tự giác bước ra, theo bác Trần đi thu dọn phòng ốc.
Tống Vân Dương theo sau Tống Thành bồi ông cùng lên lầu.
Trong nhà có cầu thang cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ghet-cau-ta-nghi-thong-suot-roi/3363975/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.