Đây là một hành vi rất nguy hiểm, nhưng cậu lại chẳng có cảm giác gì.
Gió lạnh ùa vào phòng, thổi lay tấm giấy gói hoa kiểu Hàn màu lam nhạt.
Tống Vân Hồi quay đầu, hai tay dời khỏi lan can ban công, tiếp đó cậu đóng cửa sổ sát đất lại, vào phòng.
Vừa vào phòng thì di động trong tay chợt vang lên vài tiếng, cậu cúi đầu nhìn một cái.
Là Tần Thư gửi tin nhắn tới.
[Buổi tối đừng ra khỏi phòng, bên ngoài gió lớn, sẽ bị cảm]
Còn kèm theo icon đầu mèo con nghiêm túc mà anh đã 'lụm' được ở chỗ cậu ngày trước.
Vẫy vẫy bàn tay rét đến độ tê cứng ra khỏi nhà vệ sinh, Tống Vân Hồi rep một câu [Ok], ngoài ra còn kèm theo một icon đầu mèo con chân thành.
Cực kỳ nghe lời.
Vừa gửi tin nhắn xong cậu liền hắt hơi một cái.
"......"
Ờm, nói tóm lại cứ ngủ trước đã, ngủ một giấc dậy là ổn thôi í mà.
......
Ngủ một giấc dậy có ổn hơn không thì không biết, nhưng lúc tỉnh dậy quả thật có hơi ấm hơn bình thường một tí.
Lúc cậu dậy trời còn chưa sáng hẳn.
Không muốn gặp phải giờ cao điểm buổi sáng nên Tống Vân Hồi đã thu dọn đồ đạc xong xuôi rồi rời khỏi khách sạn từ sớm.
Khuya qua trời đổ tuyết, hiện tại trời vẫn còn tờ mờ sáng, đã có người bắt đầu dọn tuyết đọng lại trên đường, hơn nữa trông họ như đã bận rộn được một lúc lâu rồi, tuyết đọng trên đường đã bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ghet-cau-ta-nghi-thong-suot-roi/3326919/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.