Nguyên bộ đạo cụ Đại Phú Ông đều là của các vị khách mời, sau khi thu dọn xong xuôi, mặt bàn lại trở về dáng vẻ ban đầu.
Bên trên có đặt đồ ăn vặt và trái cây, có thể tùy tiện ăn.
Không có thức uống đi kèm, vì thế Tống Vân Hồi lại lần nữa lấy sữa dâu vạn năng ra đưa cho mọi người.
Những người khác lần thứ hai ngạc nhiên trước lượng sữa dâu tồn kho phong phú của nhà bọn họ.
Lần này cuối cùng cũng có người không nhịn được thốt thành tiếng:
"Các anh thích uống sữa dâu nhỉ."
Nghe vào tai khó hiểu còn có xíu cảm giác kính nể.
Những người khác không tự giác đặt ánh mắt lên người Tần Thư trong tay vẫn đang cầm phần sữa dâu kia của Tống Vân Hồi.
Hộp sữa dâu béo béo mập mập không tính là nhỏ, nhưng bị anh cầm trong tay như vậy không hiểu sao trông bé đi rất nhiều, có hơi đáng thương.
Liếc mắt nhìn những người khác, lại liếc mắt nhìn Tần Thư một cái, Tống Vân Hồi cuối cùng lựa chọn giải thích ngắn gọn một câu:
"Là tôi thích sữa dâu."
Không liên quan đến Tần Tiểu Thư thích sữa dâu.
Hôm nay cũng là một ngày nỗ lực bảo vệ hình tượng của Tần Tiểu Thư.
Những người khác gật đầu, bỗng dưng tỉnh ngộ.
Làm tròn lên đã chơi cả một ngày, lúc trời nhá nhem tối cũng là lúc bọn họ nên đẩy nhanh buổi ghi hình ngày hôm nay bằng việc khen ngợi nêu cảm nghĩ rồi kết thúc.
Tống Vân Hồi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ghet-cau-ta-nghi-thong-suot-roi/3304675/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.